Chia sẻ từ em Nguyễn Hữu Học-Đắk Lắk

Chia sẻ từ em Nguyễn Hữu Học-Đắk Lắk Lá tâm thư từ bạn Nguyễn Hữu Học Lời đầu tên cho con gửi tới thầy lời chào va lời chúc sức khỏe. Con tên nguyễn hữu học. sn 22-11-1983 Đc đôi 5 thôn 6 xã eatiêu huyện cưkuin tinh đăclăc. Năm con 34 tuổi con găp tai nạn ko may nên bi đứt tủy sống đốt số 7 bi liệt và mất cảm giác hoàn toàn từ ngực trở xuống. Nên viêc sinh hoạt của con găp rất nhiều khó khăn trong viêc sinh hoat cá nhân. Trước kia con cung có môt chiếc xe lăn.. nhưng nay nó đa hỏng. Vi hon canh va điều kiên khó khăn nên con ko thể mua lai xe mơi. Nay con đươc biết bên thầy có chương trình trao tăng xe lăn cho người khuyết tật. Nên con xin làm đơn gửi tới thầy và các mạnh thường quân xem xét tới con. Cho con môt chiếc để con đươc di chuyển và tiên trong sinh họt. Con xin cảm ơn thầy va cac mạnh thừng quân nhiều. Con xin cam ơn. ***Đôi điều về thông tin của Học và gia đình. Gia đình con có 5 thành viên..BỐ . MẸ VÀ 3 CHỊ EM CON.chi và em đã đi lấy chồng.con là con thứ năm 15 tuổi vừa hoc xong lớp 7 vi môt tai nạn ko may nên con bi chấn thương cột sống đốt 7 đứt tủy sống dẫn đến liệt hoàn toàn chi dưới..ko con cảm giác. Đến nay cũng đã đươc 21 năm rồi. Bây h con sống vói BỐ MẸ nhưng nay bố me cũng đã lớn tuổi. Đã ko còn đủ sức lao động nữa.nên gđ cũng găp hoàn cảnh rất khó khăn. Con bi ctcs ko con cảm giác nên sức khỏe yếu kém ko thể ngồi lâu. Các vết loét luôn ko lành đươc.nên con cũng ko thể làm đươc gì.đên viêc chăm sóc bản thân cũng găp rât nhiều khó khăn. Luôn phải nhơ đến sư dup đỡ của người thân. Hiên nay sức khỏe bố me đã yếu nên càng khí khăn hơn nữa. Vi ctcs đứt tủy sống ko con cảm giác nên moi viêc vê sinh.tiểu tiên con đều ko biết và ko tư chủ được.nên nhìu lúc rất khó trong moi sinh hoạt. Nay con nhờ sư gúp đỡ của thầy va nhà hảo tâm cho con chiếc xe lăn nên con có thể di chuyển ra ngoài để hưởng ánh nắng của bình minh. Trước kia vi ko có nên con luôn nằm và khép kín bản thân mình trong bốn bức tường ko biết thế giới bên ngoài thay đổi từng ngày ra sao. Con ko thể diễn tả được 21năm đã qua con sống như thế nào bơi vi nó quá khó.chi goi gọn hai từ quá khổ. Nay con đã đỡ hơn nhưng cũng ko thể thoat khoai những vết loét đeo đuổi của những người ctcs thường gặp. Nay con đã nhân đươc xe lăn thầy cấp.con mong rằng có nó con se di chuyển và co thể chăm sóc cho bản thân mình được phần nào trong sinh hoạt. Da con h chi mong muốn những vết loét của con đươc lành bớt rui tư ra ngoài đi bán vé số.đê kiếm đồng tiền để lo cho bản thân dù nó ko lớn lao gì nhưng no cũng là công việc mà con có thể làm bây giờ. Ra ngoài con co thể hòa nhâp với xã hội .rui sau này con se tư tìm được công viêc buôn bán nhỏ nhe gì đó là con mừng rui. Vì từ trước tới giờ con sống khép kín bản thân quá rùi ko thể đi ra ngoài.nên con ko biết h xã hôi đã thay đôi ra sao.con co biết mình co thể hòa nhập đươc vơi xa hôi hay ko nhưng con se cố gắng Nhưng vi ko thể ngồi lâu nên con ko biết mình sẽ ra sao nhưng rùi moi việc sẽ tốt đep cả phải ko thầy. Con xin cảm ơn thầy và nhà hảo tâm nhiều. Con chúc thầy luôn luôn có nhiều sức khỏe.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.